Acknowledgement letter from Tran Hoang Phuc’s mother to UN High Commissioner on Human Rights

 Mrs. Huynh Thi Ut

Mother of imprisoned activist Tran Hoang Phuc

154/45 Pham Van Hai, Ward 3, Tan Binh district, Ho Chi Minh City, Vietnam

Email: huynhut3366@gmail.com

—————

 

Letter of Acknowledgement

Ho Chi Minh City, July 28, 2018

 

UN Office of The High Commissioner on Human Rights

Palais des Nations

CH-1211 Geneva 10, Switzerland

Email: InfoDesk@ohchr.org

 

Office of the United Nations High Commissioner for Human Rights

Regional Office for South East Asia

6th Floor, United Nations Buidling, Rachadamnern Nok Avenue, Bangkok 10200, Thailand

Tel: +66 2 288 1235

Fax: +66 2 288 1039

Email: ohchr.bangkok@un.org

 

Dear Sirs/Madams

 

My name is Huynh Thi Ut, mother of imprisoned human rights activist Tran Hoang Phuc.

On June 29, 2017, my son Tran Hoang Phuc was detained by the Investigation Agency under the Hanoi Department of Public Security without arrest warrant while he was staying at an apartment No. 9 in Hoang Hoa Tham street No. 647, Buoi ward, Tay Ho district. At 3 PM of July 1, 2017, police took my son back to his apartment and announced his arrest decision, and searched his room. Later, police took him to the Temporary detention facility No. 1 under the authority of the city’s police where they have held him until today.

On January 31, 2018, the People’s Court of Hanoi held his first-instance hearing, convicting him on allegation of “conducting anti-state propaganda” under Article 88 of the country’s 1999 Penal Code. The court sentenced him to six years in prison and four years under house arrest.

On February 1, 2018, Phuc filled an appeal, saying he is innocent.

On July 10, 2018, the Higher People’s Court in Hanoi upheld his sentence in his appeal hearing.

My son Phuc had asked his lawyers to assist him in making appeal to the Supreme People’s Court because he affirms that he is not guilty.

On July 19, 2018, I was allowed to meet him for the first time since his detention in the temporary detention facility. In previous time, my request to meet him was denied by the authorities.

My son Phuc told me that the living conditions in the detention facility are very hard. The daily food includes only rice and vegetables, and only dinners in Tuesday and Friday have little pork. The food is not clean and lack of salt.

The facility holds sentenced and detainees in pre-trial detention and all of them are kept in rooms without being allowed to go outside with sun. The rooms are very cold during winter and inmates have to ask their families to provide them with blankets, and hot during summer. Due to hard conditions in the facility, inmates are suffering from different diseases such as cough, runny nose, cough, and diarrhea. Ill inmates are not treated properly.

Suffering from hepatitis type C, Phuc lost his weight of 13 kilograms in more than one year of detention.

Inmates are allowed to read only Ha Noi Moi newspaper from the city’s Party printed on Monday-Friday. Phuc’s family is not allowed to send him books officially printed by state agencies. Phuc has not been supplied with pens and papers to write letters to his family nor permitted to make calls to his family as others do. His family is allowed to provide him with some items with limited quantity but not medical products for not serious illness.

Inmates are permitted to receive food and items purchased by their families from the facility’s canteen. They can get support from their families of over VND2 million ($86) but Phuc is allowed to receive only VND1.3 million-VND1.3 million a month to buy stuffs from the canteen given the fact that prices of things in the canteen are much higher than their prices outside.

After his appeal hearing, the facility’s authorities allowed his family to send him bigger sum.

During the talks, my son Phuc asked me to write a letter to the UN Office of High Commissioner on Human Rights for its support to him as he was not supplied with pen and paper.

I want to express my deep thankfullness to the UN Office of High Commissioner on Human Rights for your support given to my son in the past years.

Yours Sincerely

Ms. Huynh Thi Ut

(The translation is conducted by Defend the Defenders, upon request of Ms. Huynh Thi Ut)

 

—————–

Original letter in Vietnamese

 

THƯ CẢM ƠN

 

Kính gởi: CAO ỦY LIÊN HIỆP QUỐC VỀ NHÂN QUYỀN

 

Tôi là Huỳnh Thị Út, mẹ của sinh viên Trần Hoàng Phúc

Cư trú: 154/45 Phạm Văn Hai, Phường 3, Quận Tân Bình, TP. Hồ Chí Minh.

Vào ngày 29 tháng 6 năm 2017, con trai tôi Trần Hoàng Phúc đã bị Cơ quan An ninh điều tra Công an thành phố Hà Nội đến tại nhà trọ số 9 ngõ 674 Hoàng Hoa Thám, Phường Bưởi, Quận Tây Hồ, thành phố Hà Nội bắt đem đi mà không có lệnh bắt giam. Lúc 15 giờ ngày 01 tháng 7 năm 2018, Cơ quan An ninh điều tra Công an thành phố Hà Nội dẫn Trần Hoàng Phúc về lại nhà trọ, đọc lệnh bắt giam và chở về Trại tạm giam số 1 giam ở đó đến nay.

Ngày 31 tháng 01 năm 2018, Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội xét xử sơ thẩm kết án Trần Hoàng Phúc vi phạm Điều 88 Bộ luật Hình sự năm 1999, phạt 6 năm tù giam và 4 năm quản chế.

Ngày 01 tháng 02 năm 2018, Trần Hoàng Phúc kháng cáo kêu oan.

Ngày 10 tháng 7 năm 2018, Tòa án nhân dân cấp cao tại thành phố Hà Nội xét xử phúc thẩm tuyên y án Trần Hoàng Phúc với mức án 6 năm tù giam và 4 năm quản chế.

Trần Hoàng Phúc có yêu cầu các vị luật sư tiếp tục hỗ trợ làm đơn yêu cầu kháng nghị giám đốc thẩm vụ án vì Phúc khẳng định mình không có tội.

Ngày 19 tháng 7 năm 2018, tôi được Trại tạm giam số 1 cho vào gặp con tôi Trần Hoàng Phúc. Đây là lần đầu tiên tôi được gặp con tôi kề từ ngày bị bắt 29 tháng 6 năm 2017, mặc dù trước đây tôi đã nhiều lần làm đơn yêu cầu gặp mặt nhưng không được giải quyết.

Phúc cho biết chế độ lao tù ở Trại tạm giam số 1 rất khắc nghiệt. Tiêu chuẩn ăn của một ngày trong tuần là được ăn 2 lần chỉ toàn là cơm, rau luộc và nước canh. Chiều thứ ba và thứ sáu thì được ăn miếng thịt heo. Thức ăn thì thiếu muối và không sạch sẽ. Các tù nhân bị nhốt trong buồng giam 100%, không được ra ngoài phơi nắng. Khí hậu ở đây khắc nghiệt, mùa đông thì rất lạnh và họ không đủ ấm nên phải nhờ các luật sư nói gia đình gởi áo ấm và chăn (mền) vào; mùa hè thì rất nóng và oi. Cho nên các tù nhân thường hay bị bệnh như cảm, sổ mũi, ho, tiêu chảy, da mặt xanh xao và chưa được khám và điều trị bệnh theo đúng chế độ. Riêng Phúc thì do Phúc bị viêm gan siêu vi C nên đã sụt khoảng 13 kg. Từ thứ hai đến thứ sáu, cán bộ quản giáo gởi một tờ báo “Hà Nội mới” vào buồng giam cho các tù nhân đọc; trong khi đó, gia đình gởi sách (sách của Nhà nước Việt Nam phát hành) thì Trại tạm giam số 1 lại không cho gởi vào. Phúc không được cấp giấy bút để viết thư cũng như không được gọi điện thoại về nhà theo chế độ được hưởng. Đồ dùng của gia đình gởi vào như quần áo, chăn (mềm) thì cho gia đình gởi vào nhưng hạn chế; còn dầu gội đầu trị nấm, dầu gió, kem xua muỗi, thuốc cảm, thuốc ho, thuốc sổ mũi, thuốc tiêu chảy thì không được gởi vào. Các tù nhân chỉ được nhận đồ dùng và đồ ăn do gia đình mua ở căn tin của Trại tạm giam số 1 gởi vào. Riêng Phúc thì có tháng chỉ cho mua đồ ăn từ 1,2 triệu đến 1,3 triệu đồng ở căn tin gởi vào cho Phúc (giá ở căn tin thì cao hơn giá bên ngoài). Còn các tù nhân khác được gia đình mua đồ ăn ở căn tin gởi vào khoảng từ hai triệu đồng trở lên của một tháng. Sau phiên tòa phúc thẩm ngày 10 tháng 7 năm 2018, số tiền mua đồ ăn gởi vào cho Phúc có được tăng lên…

Trong cuộc nói chuyện, Trần Hoàng Phúc có nhờ gia đình thay mặt viết thư cảm ơn Cao ủy Liên Hiệp Quốc về Nhân quyền (Trong tù, Trần Hoàng Phúc không được cấp giấy bút để viết thư).

Tôi xin gởi lời cảm ơn chân thành và sâu sắc nhất đến Cao ủy Liên Hiệp Quốc về Nhân quyền đã nhiệt tình giúp đỡ con tôi Trần Hoàng Phúc trong thời gian qua!

Trân trọng.

Hồ Chí Minh, ngày 28 tháng 7 năm 2018

Thay mặt gia đình

Mẹ của Phúc

Huỳnh Thị Út